Tần Kha: “Thứ năm tuần trước, trường học được nghỉ học sớm, Lưu Thừa Minh đến tiệm chụp ảnh đợi Tiêu Tư Mẫn tan làm. Bởi vì cậu ấy không muốn thấy Mao Văn Văn, cho nên cậu ấy mỗi lần cậu đến đều ngồi ở ghế đá cách tiệm chụp ảnh không xa chờ đợi, cậu ấy chính là ở đó nghe thấy được.”
Lưu Thừa Minh ngồi trên giường rơi vào trong hồi ức: “Lúc đó em đang ngồi trên ghế làm bài tập, liền nghe thấy tiếng của một người phụ nữ rất tức giận, giọng của cô ấy nghe rất chói tai, giống như là móng tay quẹt qua bảng đen, khiến cho người khác nghe thấy liền cảm thấy không thoải mái.”
“Cô ấy không ngừng phàn nàn, nói phục vụ của tiệm chụp ảnh thực sự là quá kém, lão bản thực sự là một người bệnh thần kinh, ảnh chụp quá xấu, nhiếp ảnh gia cũng đồ bỏ đi, cô ấy muốn khiếu nại, muốn cho đánh giá tệ trên nền tảng xã hội.”
“Bên cạnh cô ấy còn có một người đàn ông mặc tây phục, người đàn ông đó rất yên lặng nói, cho đánh giá tệ cũng vô dụng, dù sao chụp cũng chụp rồi, hiện tại tiền cũng không trả lại được, cãi nhau cũng vô dụng, muốn cô ấy đừng cãi lộn nữa.”
Miêu tả của Lưu Thừa Minh có chút lộn xộn, nhưng đại khái khôi phục được cảnh tượng lúc đó.
Có một nam một nữ từ trong tiệm chụp ảnh đi ra, trong đó người phụ nữ bởi vì phục vụ của tiệm chụp ảnh mà trong lòng bất mãn.
Lưu Thừa Minh: “Người phụ nữ đó ban đầu đã rất tức giận, nghe thấy lời người đàn ông đó nói lại càng tức giận hơn. Cô ấy bắt đầu mắng người đàn ông kia, người đàn ông kia lúc ban đầu tính khí còn rất tốt, sau đó cũng bắt đầu cãi vã, cuối cùng tự mình đi luôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play