Vu Quân nói chuyện với hai chiến sĩ đã đưa anh về, bọn họ nhất quyết không muốn ở lại ăn cơm vì còn nhiệm vụ phải về gấp.
Vu Nhân nghe thấy liền chạy vội về nhà, chuẩn bị một rổ trái cây, cơm lam đóng vào mấy túi, hai phần cơm trái dứa, rồi cho thức ăn vào lọ, thêm hai ống nước sôi để nguội vào ống trúc, xách tất cả chạy đến chỗ đỗ xe.
“Anh trai, mấy món này để hai đồng chí lót bụng đi, đến giờ ăn rồi, sao có thể để đói bụng đi về được.”
Vu Quân chống gậy bước đến, nói với hai chiến sĩ rằng, dù thế nào cũng phải ăn no, đây chỉ là bữa cơm gia đình bình thường, không được từ chối.
Hai chiến sĩ từ chối không nổi, họ đói thật, hai người nhận lấy rồi lái xe trở về.
Vu Quân được Vu Nhân đón về nhà, anh đồng ý ở nhà Vu Nhân để dưỡng thương. Và vì chuyện này mà mẹ Vu đã cãi nhau một trận to, còn oán giận Vu Nhân thêm một hồi.
Vu Nhân không quan tâm mẹ ra sao, giờ đây cô chỉ lo cho anh trai, phải nhanh chóng nấu cho anh những món ăn bổ dưỡng để anh mau chóng khỏe lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT