Vu Nhân đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, ngay cả việc anh trai đi vệ sinh khó khăn cũng đã được cô tính đến.
Hiện tại không có bồn cầu, người ta phải ngồi xổm khi đi vệ sinh. Nhưng anh trai cô bị gãy chân, ngồi xổm không thuận tiện. Vu Nhân nhớ lại video từng xem bèn nghĩ ra cách khoét một lỗ ở giữa ghế, mài nhẵn các mảnh vụn gỗ, biến ghế thành bồn cầu ngồi được.
Nhà Vu Nhân không có ghế gỗ loại đó, cô chạy đến thôn tìm ông bác lành nghề, nhờ ông dùng tre làm cho một cái. Hai người bàn bạc hồi lâu, cuối cùng cũng hiểu nhau, Vu Nhân thở phào nhẹ nhõm.
Nhân lúc nghỉ trưa, Vu Nhân chạy đến bản. Kỹ thuật của ông bác thực sự rất tốt. Chiếc ghế tre được làm phẳng và chắc chắn, nhìn rất vững chãi. Phần miệng tròn ở giữa được xử lý khéo léo, rất tròn, không quá to, không quá nhỏ, ngồi lên sẽ không bị rơi xuống. Ông bác còn cẩn thận mài nhẵn nó, rất mượt mà.
"Giỏi!"
Vu Nhân giơ ngón cái khen ông bác khiến ông cười tít mắt!
Vu Nhân mang chiếc bồn cầu đơn giản về nhà. Trong sân, Vu Khang đang chơi trò chơi với bốn đứa trẻ, chúng la hét om sòm, từ xa đã có thể nghe thấy tiếng, đặc biệt là An An, nhỏ nhỏ vậy chứ giọng không nhỏ chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT