Nhà vệ sinh của Vu Nhân là cô nhờ người sửa lại, chỗ ngồi xổm được đào nghiêng và xây bằng gạch, trét thêm lớp xi măng. Sau khi đi vệ sinh xong, chỉ cần xả nước là chất thải được dội xuống hố phân đã đào sẵn bên ngoài.
Vu Quân xả nước xong, đặt gáo múc nước vào bể nước bên cạnh, rồi chống gậy bước ra ngoài.
"Anh trai, dùng có tiện không?"
Lư Thư Duệ không đi xa, lo lỡ có chuyện gì bất ngờ thì trở tay còn kịp nên đợi ở gần đó.
Vu Quân dù cảm thấy Lư Thư Duệ không xứng với em gái mình, mà chuyện đã rồi, anh không nói thêm gì. Qua vài ngày quan sát, anh thấy anh ta không tệ, dù không được cao to vạm vỡ song lại khá chu đáo. Quan trọng nhất là anh ta biết nấu ăn, làm việc nhà, và không ngại trông con, điều mà hầu hết đàn ông không làm được, kể cả bản thân anh, anh không biết nấu cơm.
Nghĩ lại thời gian trước, khi Vu Nhân bận rộn làm việc nhà, chăm sóc Vu Khang, mỗi ngày đều tất bật, anh có thể giúp rất ít. Bây giờ thì tốt rồi, có thêm người phụ, hai người cùng cố gắng, tổ ấm nhỏ của em gái rất êm ấm. Còn về chuyện Lư Thư Duệ là thanh niên trí thức về nông thôn, sau này có thể trở lại thành phố, đó là chuyện sau này, sống tốt hiện tại quan trọng hơn cả. Nếu ngày đó có đến, Vu Nhân vẫn còn có anh, chẳng có gì phải lo lắng.
Vu Quân quay lại ghế nằm, Vu Khang mang hoa quả đã rửa sạch đặt bên cạnh anh, bảo anh ăn, vừa hái xong, ngọt lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT