Vu Nhân từ xa đã nhìn thấy Tô Diệc Nhàn, bên cạnh là ba cậu con trai của chị ấy. Chử Dương hơn Bình Bình hai tuổi, chiều cao không hề thấp. Chử Trần vẫn đẹp trai như ngày nào, An An từ nhỏ đã thích chơi với Chử Trần vì cậu ấy đẹp trai. Cậu út Chử Minh thì lớn hơn Khoái Khoái và Mạn Mạn, không biết giờ đã hết tật khóc nhè chưa.
Dù là lính không quân nhưng khu gia đình của họ gần nhau, vợ của anh trai Vu Nhân dẫn theo hai đứa con ra cổng đón.
Vu Nhân xuống xe, ôm Tô Diệc Nhàn một cái, hai người đã xa cách nhau hơn hai năm.
“Vu Nhân, em chẳng thay đổi chút nào.”
“Chị Diệc Nhàn, chị trông còn đẹp hơn khi ở Vân Nam. Xem ra, thủ đô nuôi người thật tốt!”
Những người bạn lâu ngày gặp lại dường như có vô số điều muốn nói, chẳng còn quan tâm đến bọn trẻ nữa.
“Vu Nhân, đây là chị dâu em, Bạch Hiểu Vũ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play