Ăn tối xong, Vu Nhân và Lư Thư Duệ đưa bọn trẻ về nhà khách. Đêm nay cần nghỉ ngơi tốt để có sức khoẻ cho ngày hôm sau.
Sáng hôm sau, họ dùng bữa sáng đặc trưng của Bắc Kinh. Món ăn khác đều ổn, riêng món sữa đậu lên men thì không ai có thể chấp nhận nổi.
“Chị Vu Nhân, anh Thư Duệ…”
Vừa quay về nhà khách, Vương Văn Dã và Tiền Vệ Quốc đã đứng đợi sẵn ở cửa.
“Văn Dã, sao cậu lại có thời gian đến đây? Xong xuôi việc chuẩn bị cho lễ cưới rồi sao?”
“Chị Vu Nhân, anh Thư Duệ, xong rồi ạ, đến lúc đó em chỉ cần xuất hiện thôi. Gia đình đã lo liệu hết rồi, không còn gì để em phải bận tâm.”
Vương Văn Dã luôn xem Vu Nhân như chị gái thân thiết, lúc ở Vân Nam anh thường gọi là chị dâu, nhưng anh cảm thấy gọi là chị thân mật hơn. Cuối cùng, giờ đây anh đã có thể gọi thoải mái chị Vu Nhân thôi, cảm thấy thân thuộc hơn nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play