"Vậy là con cứ kéo dài, bắt thằng cả phải giúp đỡ thằng hai vô điều kiện, dựa vào cái gì? Anh chị em trong nhà, ai cũng có giới hạn, bản thân mình còn không làm được thì sao đòi hỏi người khác."
"Nhà thằng hai, nếu không có con thì sẽ không sống nổi hay sao? Từ khi đất nước mở cửa đến giờ, cơ hội đầy ra đấy, tại sao vợ thằng hai không đi làm kiếm tiền? Là vì nó có người nuôi, nó có chỗ dựa, thế là chẳng tìm đường ra làm gì cho đỡ nhọc cái thân."
Bà Lư hiểu rất rõ, ít nhất là hiểu hơn con gái mình.
"Giờ tìm việc ở thành phố khó lắm, nhà máy nào cũng đủ người, không có chỗ làm đâu."
"Nhà máy quốc doanh không có chỗ, thì còn doanh nghiệp tư nhân. Không thì tự ra ngoài bày quầy bán hàng. Suốt ngày nằm ở nhà, mong đợi trời ban cho miếng ăn à?"
Bà Lư biết ở cửa hàng của Vu Nhân có người là thanh niên trí thức trở về thành phố, có cả quân nhân xuất ngũ thân thể có khiếm khuyết. Ai cũng tự kiếm sống, đâu có chờ nhà nước sắp xếp việc làm mà vẫn sống ổn.
"Nếu con thấy lời mẹ và ba còn có lý, thì như mẹ đã nói trước đây, hãy mau phân gia, ai tự lo cuộc sống của người ấy. Phỉ Phỉ đi học có trợ cấp rồi, đủ cho nó tiêu, cho nó cái chỗ ở là được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT