Vu Nhân thấy hợp lý, các bé khó khăn lắm mới đến đây, không thể để các bé đi theo hai người lớn lo công việc. Kỳ nghỉ này Thư Duệ không có dự án gì, để anh đưa Dương Thụ và các bé đi chơi, chia nhau ra, như thế không ảnh hưởng đến kế hoạch của ai.
Vu Nhân và Lư Thư Duệ bàn bạc, thấy vậy cũng ổn.
Lư Thư Duệ cùng với mấy bé Bình Bình, An An đi chơi quanh thành phố cùng Dương Thụ, còn Vu Nhân thì đi cùng A Hương nghiên cứu cách kiếm tiền.
Vu Nhân đưa A Hương đến thăm cửa hàng đồ khô, rồi ghé thăm trang trại. Nhìn những chú lợn con, cừu con đáng yêu, lòng A Hương phấn khởi.
"Vu Nhân, tớ cũng muốn thuê một mảnh rừng ở tỉnh Vân Nam để chăn nuôi. Điều kiện bên đó có lợi thế hơn nhiều so với chỗ cậu, đất rộng, nhiều loài động vật phong phú, chủ yếu là chi phí rẻ. Lần này tới đây một phần tớ muốn nhìn thử thế giới bên ngoài xem sao. Nó thực sự đáng để bao nhiêu người từ bỏ gia đình, con cái, bất chấp mọi thứ để quay về vùng đất phồn hoa này sao?"
A Hương mắt đỏ hoe, nhớ lại cô em họ đáng thương của mình, em ấy ra đi quá sớm.
Lau nước mắt đi, thứ không có được bao giờ cũng là thứ tốt nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play