Chung Lương quá hiểu Vu Nhân, anh cười nói: "Chị Vu Nhân, chị làm biếng mà khiến người ta hăng hái làm việc, em không biết phải cảm ơn bà chủ cho chúng em cơ hội hay là phủi tay không làm nữa."
Nghe vậy, Vu Nhân bật cười: "Không thể nghỉ việc được, không có gì đâu, các cậu đều là những người trẻ tài năng, tương lai vô hạn."
"Ha ha ha..."
Câu nói này khiến các đứa trẻ bật cười, chúng cảm thấy rất thương cậu Chung Lương.
"Cậu Chung Lương sao con thấy cậu đáng thương ghê." Khoái Khoái lanh mồm lanh miệng nói ra tiếng lòng của mọi người.
"Đúng thế, cậu cũng nghĩ vậy, Hải Phong, cậu thì sao?" Chung Lương giả vờ làm mặt tội nghiệp nhìn Hải Phong, anh cần được an ủi.
"Không cảm thấy, có việc làm, có lương, có gì mà phải than vãn!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play