Sau khi con người qua tuổi ba mươi lăm, sẽ cảm thấy thời gian như một con ngựa hoang thoát cương, có cố kéo thế nào cũng không giữ được.
Năm Bình Bình và An An học lớp 10, Vu Nhân vừa tròn ba mươi lăm tuổi, khi ấy cô chưa có cảm giác gì. Nhưng sau khi xem xong chương trình Xuân Vãn năm 1985, cô chợt cảm thấy mình như đang ngồi trên một chuyến tàu cao tốc!
“Làm sao vậy? Cứ nhìn gương mãi, mặt có gì lạ à?”
Lư Thư Duệ nhìn Nhân Nhân ngồi trước bàn trang điểm mà không hiểu cô đang làm gì, rõ ràng không phải dưỡng da.
“Em đang xem nếp nhăn đuôi mắt của mình. Cảm giác mấy năm gần đây đường nét trên mặt ngày càng nhiều. Đúng là phụ nữ sau ba mươi lăm tuổi như bước qua một cột mốc mà, khác biệt rõ rệt thật.”
Bình thường Vu Nhân không chú ý đến những điều này, gần đây không hiểu sao, ánh mắt cô thường vô thức dừng lại trên gương, xem hôm nay và hôm qua mình có gì khác biệt hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT