Ông ấy chợt quỳ xuống đất, bật khóc nức nở.
“Cha! Mẹ! Con tìm hai người khổ quá! Con vẫn luôn biết con là đứa trẻ bị bắt bán, nhưng con không nhớ rõ mình tên gì, cũng không biết nhà ở đâu.
Nhà nghèo, không cho con đi học, con liền trộm đi nghe giảng, lén học cùng lũ trẻ khác.
Bởi vì con biết chỉ có biết chữ, con mới có thể rời khỏi thôn, mới có thể nghĩ cách tìm được cha mẹ…”
Thiệu Khánh Tài vừa nói vừa cởi áo bông, vén áo lên, lộ ra nốt ruồi son trên lưng.
Ông ngoại Triệu và bà ngoại Triệu lại bất động.
Họ đã mong ngóng hai mươi sáu năm, cũng thất vọng hai mươi sáu năm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play