Thiệu Khánh Tài lại nói: “Lần này có thể đến đây cũng là bởi vì trong thư Tô, Tiểu Hòa hứa trả phí tuyên truyền, nếu không họ không chịu cho cậu đi xa đâu.”
Lúc này, Vương Tú Chi khóc nói:
“Lần trước Nguyên Bảo bị bắt cóc cũng là bởi vì mẹ chồng chỉ lo dỗ Bảo Căn của nhà chú út, bỏ Nguyên Bảo một mình trên chợ, mới bị bọn bắt cóc bắt đi.”
Bà ngoại Triệu nghe xong vừa khóc vừa mắng, khóc là bởi vì con trai út khổ quá, mắng là mắng bọn buôn người và nhà họ Thiệu.
Tô Hòa an ủi nói: “Ngoại, hôm nay là ngày vui, ngoại không thể khóc! Ngoại quên bà nội con nói thế nào? Chỉ có cười ha ha, mới có thể sống hạnh phúc! Bây giờ cuộc sống khấm khá, cậu út con lại tìm về rồi, sau này ngoại chỉ việc hưởng phúc thôi!”
Lúc này bà ngoại Triệu mới nín khóc, một mặt là bởi vì những lời Tô Hòa nói, một mặt khác là nhớ tới bà cụ Tô, vô thức không dám khóc nữa.
Trong lúc nói chuyện, hai vợ chồng Tô Vĩnh Thạch tức tốc tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play