Lục Tiểu Lục vỗ vai anh, “Ngầu lắm, không ngờ đấy. Bình thường nhìn anh cà lơ phất phơ, ai ngờ lại có lý tưởng cao đẹp thế. Em hứa sẽ không nói với mẹ.”
Xác định rằng Phương Lệ Quyên bên ngoài đã nghe được hết, Hạ Uyển Phong cũng nói thêm, “Chị cũng không nói đâu”
Lục Tiểu Tứ cười hề hề, “Hai người cứ yên tâm, anh đi lính, hai năm sau sẽ vào Đảng, ba năm sau sẽ lên chức, để cả nhà mình tự hào!”
“Em tin anh. Chúng em sẽ giúp anh nói đỡ trước mẹ.”
Nếu Lục Tiểu Tứ thực sự có thể đi lính, đó cũng chẳng phải là chuyện xấu.
Ở thời điểm này, đi lính không chỉ mang lại nhiều đãi ngộ mà còn là niềm tự hào lớn. Có người đi lính có thể nuôi cả gia đình, những quyền lợi ưu tiên khác cũng đến tay gia đình quân nhân đầu tiên.
Tất nhiên, nếu đất nước cần, gia đình quân nhân cũng phải làm gương cho mọi người.
Đến khi Lục Viễn Thủy từ bệnh viện tỉnh trở về, Phương Lệ Quyên vẫn chưa tỏ thái độ gì về chuyện này.
Hạ Uyển Phong đoán rằng khả năng lớn là chuyện này đã được cho qua.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play