“Mẹ, con không sao rồi. Bệnh viện lớn trên tỉnh đã chữa khỏi cho con, chỉ là chân phải hồi phục một thời gian, tạm thời không dùng được. Những ngày tới sẽ làm phiền mọi người.”
Lời nói của Lục Viễn Thủy nghe không có vẻ gì là miễn cưỡng, khiến Phương Lệ Quyên yên tâm.
“Đừng nói mấy lời khách sáo, mau vào nhà đi, mẹ làm cho con ít đồ ngon.”
“Mẹ đi uống nước, rửa mặt rồi nghỉ ngơi đi, để con và anh cả lo.”
Hạ Uyển Phong đẩy Lục Viễn Họa ra, dưới sự chỉ huy của cô, Lục Viễn Sơn bế Lục Viễn Thủy vào nhà.
Lục Viễn Sơn đặt Lục Viễn Thủy lên giường, Hạ Uyển Phong xoa xoa tay rồi kiểm tra cho anh, “Bệnh viện nói sao rồi?”
Trần Phán Đệ nói, “Bệnh viện bảo hồi phục cũng ổn, những chỗ nguy hiểm đã được xử lý, giờ chỉ còn chờ xem xương cốt tự hồi phục thế nào. Nhưng dù có khỏi, sau này cũng không thể làm việc nặng, không thể dùng chân trong thời gian dài.”
Trần Phán Đệ hít hít mũi, mắt đỏ hoe.
Những lời này đồng nghĩa với việc chân của Lục Viễn Thủy có thể liền lại, nhưng không thể dùng được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play