“Đem đi đổ thì phí, bán một chén năm xu đi. Nếu mà năm xu cũng bán không được thì để ba đem phần ức bò lựa ra, để dành ngày mai nấu mì ức bò bán.” Cuối cùng, lão Tạ cắn răng nói.
Nhưng cho dù phá lấu quán lão Tạ bane năm xu một chén thì cũng đến chạng vạng chiều tối cũng không có ai mua.
Lão Tạ cũng bó tay, lại luyến tiếc đổ nồi phá lấu đi, chỉ đành lấy đũa vớt ức bò bỏ ra đĩa để ngày mai mang đi bán mì ức bò.
Còn lại những thứ khác dư ở trong nồi thì để dành ngày khác đem ra nấu lại ăn, trời đã trở lạnh rồi, để lâu cũng không sợ bị hư hỏng.
Tết Nguyên Đán đến ngày thứ ba, giữa trưa, lão Tạ thấy trong tiệm ít người thì đi ra khỏi quán, đi đến bên quán Bánh Cuốn Phong Thị nhìn xem.
Nhìn một bàn đông người ngồi ăn phá lấu, lão Tạ muốn nghiến gãy mất một cái răng.
Khách hàng sao lại nhiều như vậy, tại sao không phải là ngồi trong quán của lão cơ chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play