Lão nghĩ mình sẽ kiếm thêm được nhiều tiền hơn một chút, lại không ngờ chuyện lại thành ra nghiêm trọng như vậy.
“Ba nói không nghĩ đến, làm sao mà ba không nghĩ đến cho được? Chính là vì ba tham lam mà thôi.” Tạ Hồng nghe vậy, càng tức giận, mắng càng lớn tiếng.
Lão Tạ còn muốn giải thích nhưng bên này Tạ Hồng lại trực tiếp bác bỏ không cho lão tiếp tục nhiều lời: “Ba, sau này ba chỉ cần dọn mâm chén, quét dọn sạch sẽ là được.”
Quán ăn này nếu tiếp tục giao cho ba cô ta thì chỉ có nước đóng cửa nghỉ bán sớm thôi.
Cô ta còn phải sống nhờ vào mức thu nhập của quán ăn, cô ta còn muốn mua quần áo, mua trang sức, còn muốn mua túi nữa.
Người đẹp vì lụa,lúa tốt vì phân. Nếu không có áo quần đẹp để diện lên người thì cô ta làm sao có thể thu hút được ánh mắt của đám đàn ông đây. Cô ta làm sao có thể sống cả đời để trông quán ăn được, cô ta cũng không muốn nhìn tay mình thô ráp đâu.
Lão Tạ cực kì không muốn, quán ăn mà để Tạ Hồng quản lý thì sau này lão chỉ có nước húp cháo mà ăn thôi, sao có thể kiếm chác được gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play