Anh khẽ thở dài một hơi rồi nói: “Thanh Thanh, thật xin lỗi, anh không nghĩ chỉ là một câu nói nhất thời của anh cũng có thể gây ra nhiều hiểu lầm như vậy.”
Chỉ là một đoạn đường ngắn, những người kia vẫn luôn chỉ trỏ soi mói, anh mới nghĩ cũng biết những ngày qua ở trường, Thanh Thanh đều phải trải qua những việc tương tự như vậy.
Phong Thanh Thanh lắc đầu nói: “Anh Dư, chuyện này không liên quan đến anh. Nếu không phải em lấy anh làm lá chắn, hôm nay cũng sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy. Nói đi nói lại, vẫn là em không đúng.”
Cũng đúng thôi, nếu ngay từ đầu nếu cô không lấy Dư Duẫn Thần ra làm bình phong, cho dù Dư Duẫn Thần có nói câu kia thì thế nào chứ? Sẽ chẳng thể gây nên chút sóng gió gì.
Là cô làm sai trước, nên mới kéo theo kết quả như ngày hôm nay. Có nguyên nhân có kết quả, việc này quả thật không dính dáng tới Dư Duẫn Thần.
"Tuy là nói như vậy, nhưng câu nói kia của anh cũng là sai.” Dư Duẫn Thần giải thích.
"Anh Dư.” Phong Thanh Thanh không biết làm sao, đành phải chuyển sang chuyện khác: “Mẫn Cẩn quay về trường học rồi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play