“Lãng mạn có tác dụng gì?” Trần Xuân Hạnh cười nhạo, không tự giác lấy tay che má trái của mình, ý tứ châm biếm trong lời nói vô cùng nặng: “Sau khi đánh một trận xong, cũng chẳng còn lãng mạn gì đó nữa.”
“Đúng rồi.” Dương Lật đồng ý, gật đầu: “Đánh xong thì cũng chẳng còn gì. Thanh Thanh, có phải là cậu bị đánh rồi, cho nên, anh ấy mới tặng hoa đền bù cho cậu không?”
Dương Lật cảm thấy lửa trong bụng mình sắp bùng phát. Trong cả phòng, cô ấy là xinh nhất, kết quả, cô chẳng hề có 1 người bạn trai nào, Phong Thanh Thanh từ nông thôn đến, không nói tới tìm được người yêu vừa đẹp trai, vừa có tiền, lại còn lãng mạn, đối xử tốt với cô ấy.
Phong Thanh Thanh thật sự là gặp vận may rồi.
Về phần Trần Xuân Hạnh mà nói, cô ấy không hề tin. Để ngăn chặn người đàn ông kia, Trần Xuân Hạnh đã tự ngã gãy chân mình, ngày hôm đó, chắc chắn là người yêu của Phong Thanh Thanh không cho Trần Xuân Hạnh mặt mũi, vì vậy, Trần Xuân Hạnh mới nghĩ ra chiêu nói xấu Thanh Thanh.
Người yêu đẹp trai, có tiền, lãng mạn như vậy, tại sao không phải là của cô ta chứ?
Sắc mặt Phong Thanh Thanh đen lại, âm u như sắp mưa xuống, Dương Lật này, thật sự là mồm chó không nhả được ra ngả voi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play