“Chuyện của tôi với Dư Duẫn Thần, mắc mớ gì tới cô, cho dù quan hệ của tôi với Dư Duẫn Thần tốt, hay là chia tay anh ấy, đều không liên quan tới cô. Bắt chó đi cày, xen vào việc người khác!” Phong Thanh Thanh châm biếm nói.
Tay Cung Ngọc run rẩy chỉ vào Phong Thanh Thanh, tức giận không nói ra lời: “Cô, cô…”
“Tôi cái gì, chẳng lẽ tôi nói không đúng sao? Là bạn bè của Duẫn Thần, ngay cả bạn tốt cũng không tính, cô dựa vào cái gì mà quản lý tới chuyện của anh ấy, người nhà của anh ấy còn chẳng quản thì thôi, cô đâu có quyền gì mà quản? Còn nói là bạn tốt của anh ấy, tôi yêu Duẫn Thần lâu như vậy rồi mà vẫn chưa từng nghe thấy anh ấy nhắc tới cô.” Phong Thanh Thanh dường như châm chọc nhìn cô ta, nói.
Lúc này Cung Ngọc cũng không nhịn được nữa, tiến lên trước, muốn tát Phong Thanh Thanh.
Phong Thanh Thanh nắm chặt tay Cung Ngọc, ánh mắt hung ác, nham hiểm nhìn cô ta, lạnh lùng nói: “Cho dù bảo tôi rời xa Dư Duẫn Thần, vậy cũng không tới lượt cô mở miệng? Cô là ai? Kêu tôi rời xa anh ấy thì tôi sẽ rời xa chắc? Chuyện này cũng quá buồn cười rồi.”
“Còn nữa, đừng tưởng tôi dễ bắt nạt, bất kể là năng lực, con người, gia thế, có lẽ tôi không bằng cô, nhưng tôi có Dư Duẫn Thần, cô có tin không, hôm nay cô mà đánh tôi thì ngày mai Dư Duẫn Thần sẽ trở về thủ đô lấy lại công bằng cho tôi.”
Ánh mắt của Phong Thanh Thanh quá đáng sợ, Cung Ngọc lập tức suy sụp, trong đầu trống rỗng, nhưng trong lòng cô ta lại biết, nếu như hôm nay cô ta thật sự ra tay với Phong Thanh Thanh thì ngày mai Dư Duẫn Thần có khả năng trở về thủ đô, lấy lại công bằng cho Thanh Thanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT