Chỉ xem có muốn hay không mà thôi, nếu như không muốn, cho dù có nhiều điều kiện thuận lợi, bọn họ cũng không làm được.
“Được, vậy chúng ta tự mình nuôi, nắm giữ nguồn hàng trên tay mình, không để cho người khác khống chế.” Phong Thụy Thanh khẽ cắn môi, hạ quyết tâm. Anh nhớ tới lúc vừa mới phát triển, khi đó thịt bò viên của bọn họ bán rất chạy, lò mổ bên kia muốn tăng giá, muốn đem đồ của mình cho người thân, lúc đó anh lo âu đến mức không ăn nổi cơm.
Đau khổ này, anh không muốn nếm lần hai, vì vậy, lần này, anh không muốn lâm vào tình cảnh khốn khổ như thế.
Nguồn hàng này, nhất định phải giữ trong tay mình.
Ban đêm, Phong Thụy Thanh bàn bạc qua với Trần Giang, nói ra suy nghĩ của mình và người nhà.
Phong Kiến Thiết lập tức đồng ý, tình thế tuyệt vọng lúc đó khiến ông nhận ra tầm quan trọng của nguồn cung. Lúc trước, bọn họ không có tiền, cũng không có người, vì vậy, cho dù muốn nắm giữ nguồn cung trong tay mình cũng không có cách gì.
Bây giờ, bọn họ có tất cả, nguồn cung này, nhất định phải nắm chặt trong tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play