Thiếu nữ vừa nghe thấy lời này, hai mắt liền sáng lên, ngay cả cảm xúc cũng hiện hết lên trên mặt, cô nói : “Vậy cô chủ, chị xem em có được không?”
Phong Thanh Thanh nghe vậy, lại nghiêm túc hìn cô ấy một cái, lại thấy được ánh mắt mong đợi của thiếu nữ.
“Em ngồi xuống trước đi, chúng ta từ từ nói chuyện.” Phong Thanh Thanh nói. Cô liếc mắt một cái đã thấy hài lòng với tiểu cô nương. Không nói vấn đề khác, chỉ nhìn vào đôi tay của thiếu nữ, chỉ cần lai lịch và danh tính của thiếu nữ này không có vấn đề gì, đủ mười tám tuổi, cô sẽ kí làm việc với thiếu nữ này.
Đó là một đôi tay thế nào nha? Phong Thanh Thanh không nói nên lời, nhưng tay mẹ Lý Tiểu Lộ của cô có lẽ còn nõn nà hơn đôi tay của cô gái nhỏ này, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với thiếu nữ này nữa, mới có thể khiến cho đôi tay kia biến thành như vậy.
Thông qua trò chuyện, Phong Thanh Thanh mới biết, thiếu nữ này từ nhỏ đã không có ba mẹ, là ăn cơm trăm nhà mà lớn lên, khi còn nhỏ, bà nội cô còn kéo cô vào trong núi chôn sống, cũng may còn có những người tốt trong làng không đành lòng nhìn cảnh này, cứu thiếu nữ trở về. Sau đó, bà nội thiếu nữ lại ném cô xuống hồ nước, tính cho cô chết đuối, tuy nhiên, mạng của cô rất tốt lại được người cứu, từ đó về sau thiếu nữ bèn trốn tránh bà nội của mình.
Những năm gần đây, cô ở nhà phía đông ăn một ít ở nhà phía tây ăn một miếng, lúc này mới chậm rãi lớn lên.
Nói chuyện xong, thiếu nữ kia hơi ngượng ngùng nói: “Em không phải muốn tranh thủ đồng tình, em nói như vậy là bởi vì bản thân em là một người không có hộ khẩu, không có chứng minh thư, cũng không biết chữ. Như vậy, chị còn muốn tuyển không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT