“Còn muốn tuyển thêm một người rửa bát nữa. Em muốn đề cử ai à?” Phong Thanh Thanh rất hứng thú hỏi.
“Dạ vâng, tại nơi em ở có một bà lão, tuổi có hơi lớn nhưng làm việc vẫn rất nhanh nhẹn. Không biết chỗ chị có tuyển không?” Bà lão này thiếu nữ gặp khi đến thành phố S, theo bà Lâm nói, bà Lâm cũng từ quê tới đây tìm việc, chỉ là vẫn luôn không tìm được việc phù hợp, muốn vào trong xưởng làm thì bọn họ chê bà tuổi lớn còn vào nhà hàng thì họ thấy bà già cũng không quá muốn, cho nên cũng vẫn luôn không tìm được việc.
Thiếu nữ hiện tại tìm được việc, cũng không thể trơ mắt mà nhìn bà lão không có công việc.
“Bà ấy tên gọi là gì?” Phong Thanh Thanh không thèm để ý hỏi.
“Em không biết. Nhưng mà mọi người đều gọi bà là bà Lâm.” Ngô Lan nhỏ giọng nói, có chút xấu hổ. Cô đến bây giờ mới phát hiện ra vậy mà cô lại không biết tên của bà lão, mệt cho cô còn ở cùng bà lâu như vậy.
Lúc Phong Thanh Thanh nghe thấy từ Lâm này, trong lòng đã kịch liệt nhảy lên.
Bà Lâm này, có phải chính là mẹ nuôi của cô, Lâm Xuân Bình hay không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT