Trịnh Vũ Đan khẽ ‘hừ’ một tiếng: “Mặc kệ hung thủ đến cuối cùng là, thì tôi cũng phải cảm ơn người đó một tiếng vì đã trừ hại cho dân.”
Chờ bóng lưng cô ta rời khỏi phòng thẩm vấn, Vi Chính Nghĩa đặt bút trên tay xuống, có chút đau khổ mà nói:
“Cô ta…cô ta hoàn toàn không hề che giấu đi sự chán ghét của bản thân đối với Viên Chính Hao.”
Chu Khải Minh đẩy của phòng thẩm vấn bước vào: “Nhưng nói thẳng ra là cô ta là hung thủ giết người thì có chút hơi gượng ép.”
Có đúng là sau khi giết người, người ta thường bộc lộ sự yêu thích hay chán ghét của mình đối với một ai rõ ràng như vậy không? Họ không sợ người khác nghi ngờ sao?
Mọi người đều cảm thấy khá là đau đầu, cho đến giờ thì vẫn chưa thực sự có một manh mối nào hữu ích về vụ án này.
~~~~~~
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT