Người pha chế nói: “Anh chàng đẹp trai này thực sự là đã đánh giá tôi cao quá rồi, Tôi chỉ là một người pha chế thôi, còn có thể làm gì khác sao?"
Nhạc Lăng Xuyên nhìn anh ta một hồi lâu, sau đó đột nhiên cười nói: “Anh là một người pha chế mà, quán bar này mỗi ngày đều có nhiều người tới lui như vậy, có chuyện gì mà anh không biết sao?”
Nói xong anh móc ra năm tờ một trăm đô la đẩy đến trước mặt người pha chế.
Người pha chế liếc nhìn anh một lát, vẫn làm bộ làm tích mà lắc lắc đầu: “Ai nha, tôi cũng không phải là lừa anh đâu. Anh thấy đấy, bọn họ đều là những thiếu gia luôn ở trong phòng riêng, tôi làm sao có thể tiếp xúc với bọn họ được.”
“Không, không, thực sự là không thể nào tiếp xúc được với bọn họ.”
Làm sao Nhạc Lăng Xuyên lại không hiểu được ý anh ta, anh cười cười nói: “Người anh em này cũng thật sự là quá khiêm tốn rồi, cái khác không nói đến nữa. Liền nói đến cái đơn giản nhất là sở thích của những người đó là thứ mà những người ngoài cố gắng như thế nào cũng không biết được. Nhưng không phải là anh đều biết hết đấy sao?”
Người pha chế cúi đầu mỉm cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play