Tay Hạ Thư Văn nắm chặt vào lan can, hốc mắt dần đỏ lên.
Thẩm Thanh Diệp ôn nhu nói: “Cô cũng đã nói, bà của mình cả đời chưa được hưởng thụ cuộc sống đúng không? Vậy thì cô phải nên sống thật tốt chứ. Chỉ cần cô chăm chỉ làm việc kiếm thật nhiều tiền thì mới có thể có tiền đốt tiền giấy cho bà mình đúng không?”
“Bà ngoại cô cả đời đã đau khổ, vất vả rồi, không thể nào mà sau khi bà ấy mất lại để bà ấy ở dưới cũng sống nghèo khổ, ngay cả muốn mua đồ cũng không mua được, đúng chứ?”
Hạ Thư Văn siết chặt rồi lại buông lỏng ngón tay, nước mắt cứ thế mà rơi xuống, Thẩm Thanh Diệp thấy biểu cảm của cô ấy có chút thả lỏng, nên cô lại tiến thêm nửa bước thử dò xét rồi nói:
“Nghe nói bên dưới lạm phát rất nghiêm trọng, cô là người thân duy nhất của bà ấy, chẳng lẽ cô lại muốn bà ấy ở dưới phải chịu khổ không so được với những ông bà lão khác sao?”
Cô đưa tay về phía trước lần nữa: “Ngoan, trước tiên cô hãy xuống đây đã, chúng ta từ từ nói chuyện có được không?”
Hạ Thư Văn lắc đầu khóc:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT