Cha Nhạc trầm mặc hồi lâu, mới tức giận nói: “Ta không nói chuyện cùng con nữa, con là đồ đầu óc đơn giản tứ chi phát triển, ngoại trừ việc gây phiền phức cho ta thì còn có thể làm gì?”
“Con suốt ngày phung phí tiền bạc, không biết chia sẻ nỗi lo với ta. Con cứ khăng khăng muốn làm cảnh sát hình sự… Kiếp trước ta đúng là thực sự nợ con mà..”
Nhạc Lăng Xuyên cũng là lần đầu bị nói là đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển nên anh cũng chỉ có thể giả vờ như không nghe thấy gì. Ngược lại anh còn nghiêm túc gật đầu nói: 
“Cha nói lời này cũng không sai mà, không phải người ta đều nói con cái đều là nợ của kiếp trước sao? Con trai tiêu tiền của cha cũng không phải chuyện gì kinh thiên động địa? Không phải sao, cha nhìn xem tại sao con lại không tiêu tiền của người khác?”
“Cút, cút, cút… đừng ở đây mà tranh cãi với ta nữa!! Không chừng một lát nữa ta lại bị con làm cho tức chết!! Về sau con không cần phải tham gia mấy cái đám cưới kia nữa đâu.”
Sau đó ông Nhạc không kiên nhẫn mà nói thêm: “Con đó, còn không biết xấu hổ, ở đấy mà đi tranh cãi với ta sao? Năm nay cũng đều đã hai mươi tám tuổi rồi, như thế nào mà lại chẳng có đối tượng? Con muốn độc thân đến ba mươi tuổi sao, hay muốn độc thân cả đời??”
“Hả…? Cha vừa nói cái gì vậy..? Con không nghe rõ lắm…. Ồ, sóng ở đây không tốt nên con cúp máy trước đây, tạm biệt cha, khi nào con về rồi lại nói sau…” Nhạc Lăng Xuyên giả vờ một lúc rồi quả quyết cúp máy sau đó lại ném lên bàn, mắt không thấy thì tâm không phiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play