Những chuyện tình cảm khó mà phân xử. La Khai Dương cũng không biết phải nói gì hơn, chỉ hỏi: “Vậy chuyên tối hôm qua cô ấy khóc khi về là như thế nào?”
Lâm Hiểu Phong lau mặt: “Là lỗi của tôi.”
Anh ta nói: "Trước Tết, chúng tôi gần như nữa tháng không gặp mặt nhau. Sau đó lại đúng dịp Tết, hai đứa về nhà riêng, nên cũng không liên lạc gì với nhau nữa. Trong những ngày ở nhà, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy lần trước là do mình quá nóng vội, và cứ im lặng như thế này cũng không phải là cách hay, nên tôi quyết định đợi lúc trở về sẽ chủ động nhường nhịn cô ấy.
“Ngày hôm qua tôi đã xin phép nghĩ một ngày ở nhà máy, tối hôm đó tôi làm vài món ăn ngon, đợi cô ấy tan làm đón cô ấy về, đưa cô ấy về nhà của mình.”
Anh ta nhỏ giọng hơn: “Lúc đầu tôi không có ý định làm gì cả, chúng tối mới vừa kết thúc chiến tranh lạnh, tôi định ăn xong sẽ đưa cô ấy về nhà…Nhưng chúng tôi lâu rồi không gặp nhau, tôi cũng không kiềm chế nỗi bản thân mình, không cẩn thận…có lẽ đã…hơi đi quá giới hạn.”
Sắc mặt La Khai Dương có chút kỳ lạ, Lâm Hiểu Phong vội vàng nói lớn hơn: “Tôi không ép cô ấy! Ban đầu cô ấy không có từ chối nên tôi…tôi cứ tiếp tực. Nhưng đến cuối cùng, đột nhiên cô ấy đẩy tôi ra!”
Thẩm Thanh Diệp giật mình.
Lâm Hiểu Phong nói tiếp: “Lúc đó tôi ngẩn người ra, cảm thấy rất đau lòng. Nhưng thật ra tôi cũng không giận lắm, vì từ trước tôi đã biết Mỹ Hoa có phần khá bảo thủ, cũng chuẩn bị tinh thần là phải đợi sau khi kết hôn mới…có thể tiến xa hơn.”
“Mỹ Hoa nói hiện tại chưa được, cô ấy chưa sẵn sàng. Tôi liền hỏi, vậy khi nào em mới sẵn sàng?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play