Trước mắt chỉ có thể xác nhận tại thời điểm ấy hai nạn nhân đã có mặt trên chuyến xe đó. Nhưng kể từ khi lên xe thì bọn họ vẫn luôn ngủ và cũng không gây ra động tĩnh gì khác nên các hành khách trên xe cũng không có quá nhiều ấn tượng đối với bọn họ.
La Khai Dương ghé mặt sát vào bàn rồi thở dài nói: “Chúng ta thực sự có thể lấy được manh mối từ những người hành khách này sao?”
Chu Khải Minh mặt mày cũng không được tốt, nhưng vẫn gãi đầu nói: 
“Chúng ta cứ đợi thêm một chút nữa đi. Có lẽ vẫn còn một số người chưa kịp đọc thông tin ở trên báo đâu. Có lẽ sau giờ nghỉ trưa sẽ có nhiều cuộc gọi đến hơn…?”
Thẩm Thanh Diệp khẽ thở dài, cô cũng cảm thấy có chút lo lắng.
Hiện tại manh mối về hung thủ vẫn còn quá mơ hồ, hơn nữa ở thành phố Bình Giang có khoảng tám chín triệu người dân sinh sống nên việc điều tra cũng rất khó khăn. Nhưng nếu như chúng ta biết được ngoại hình của hung thủ sau đó kết hợp với quần áo hắn đã mặc cũng như hành lý cầm theo ngày hôm đó, chúng ta sẽ nắm được thông tin cụ thể và chính xác hơn. Sau đó các đồn cảnh sát địa phương cũng sẽ dễ dàng chú ý cũng như kiểm soát được những người mới từ bên ngoài chuyển vào và cơ hội tìm được kẻ giết người cũng cao hơn.
Thẩm Thanh Diệp cũng biết được một số chuyện, nhưng cô cũng không có cách nào để nói ra được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play