Anh xoay người lại, ánh mắt dừng trên người của Trịnh Anh, rồi nói: “Cô vừa muốn nói gì?”
Trịnh Anh hơi khựng lại: “Tôi…tôi…tôi muốn nói gì?”
Thẩm Thanh Diệp nhẹ giọng nói: “Vừa rồi không phải cô còn bận tâm khi thấy Uông Khánh Hoa bọn họ ở đây nên không tiện nói sao. Bây giờ người ta cũng đã rời đi rồi. có thể nói được chưa?”
Trịnh Anh gãi gãi đầu, Uông Thế Hòa ở một bên thấy vậy thì kinh ngạc nhìn vợ mình, đẩy đẩy cô nói: “Bà còn biết chuyện gì nữa sao? Còn không mau nói với các đồng chí cảnh sát đi.!”
Trịnh Anh có hơi chần chờ trong chốc lát, cô ấy có chút ngập ngừng nói: “A… thực ra tôi cũng không biết có phải là do mình suy nghĩ nhiều quá hay không?”
Thẩm Thanh Diệp nói: “Không sao đâu, cô cứ nói ra đi, còn thật hay giả thì chúng tôi sẽ tự có phán đoán.”
Trịnh Anh do dự nói: “Không phải vừa rồi các người hỏi chú Khánh Hoa có phải là gần đây đã đắc tội ai hay sao? Cái kia…không phải cháu trai chú ấy trở về…chẳng phải là chuyện đắc tội người ta nhất hay sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT