Sắc mặt La Khai Dương trầm xuống: “Dì à, hung thủ hại chết con dì là người khác. Chúng tôi đã bắt được rồi…”
“Vậy thì tốt!” mẹ Chu lập tức nói: “Người đó cũng phải bồi thường! Tôi nuôi con gái lớn khôn như vậy đâu có dễ dàng, giờ nó bị hại chết như vậy, ít nhất phải bồi thường, bồi thường cho tôi 10 vạn đồng.”
“Tôi không quan tâm cái gì khác, bồi thường, trả tiền đây!”
Phòng chờ ngay lập tức trở nên hỗn loạn. Tiếng la hét, tiếng khóc lóc, tiếng can ngăn hòa lẫn vào nhau, ôn ào đến nhức đầu.
Phương Vân đứng một bên, không thê rtin vào mắt mình: “Không phải chứ, đây mà gọi là mẹ à? Con gái ruột của mình chết mà chẳng quan tâm hung thủ là ai, chẳng hỏi han tiếng nào, chỉ toàn nghĩ đến tiền! Thế này là mê tiền đến lú lẫn rồi đấy!”
Thẩm Thanh Diệp mím chặt môi, nhìn mẹ Chu và người phụ nữ gầy gò bên cạnh bà ta, lại liếc nhìn cậu thiếu niên béo mập ở phía sau. Đôi mắt cô trầm xuống, chậm rãi nói: “Đừng nhìn nữa, chúng ta đi thôi.”
Ở đại sảnh, màn kịch hỗn loạn vẫn tiếp tục. Mãi đén khi ra ngoài, không khí ở bên ngoài mới yên tĩnh hơn chút.
Phương Vân cảm thán thêm mấy câu rồi mới rời đi. Thẩm Thanh Diệp ngẩng đàu lên nhìn bầu trời xanh im lặng hồi lâu, khẽ thở dài.
Rời khỏi trụ sở, cô vừa đi dọc trên con đường phía trước, tiếng còi xe đột ngột vang lên từ phía sau. Cô ngoái đầu lại nhìn, thấy một chiếc xe jeep đen quen thuộc đang chậm rãi đi theo mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play