Không phải hiện trường vụ án sao?
Thẩm Thanh Diệp nhíu chặt mày, nhìn bộ dạng mệt mỏi rã rời của Vi Chính Nghĩa, cuối cùng cũng không hỏi thêm gì, chỉ nói: “Anh đã ăn gì chưa?”
“Chưa.” anh ta khổ sở xoa bụng: “Đêm qua bận quá không ăn được mấy miếng, tôi đang đói muốn chết đây.”
Thẩm Thanh Diệp nói: “Trong ngăn kéo tủ của tôi còn chút đồ ăn, anh ăn tạm nhé?”
Nghe thế Vi Chính Nghĩa mắt sáng lên, vội vàng gật đầu: “Được, được, quá tốt!”
Thẩm Thanh Diệp thấy anh ta như vậy, không nhịn được liền bật cười, lại quay người đi lấy ra một đống đồ ăn vặt.
Vi Chính Nghĩa kêu lên một tiếng, lao tới ngay, xé một gói bánh quy rồi bỏ vào miệng. Hương thơm ngọt ngào lan tỏa trong miệng, khiến anh ta suýt rơi nước mắt.
“Em không biết đấy thôi, đến cả nước văn phòng chúng tôi cũng không còn, tôi khát đến khô cổ rồi.”
Nghe vậy, Thẩm Thanh Diệp chỉ biết dở khóc dở cười, quay vào rót cho anh ta một cốc nước.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT