Mã Lai Tử cười khẽ nói: “Tôi chính là như vậy, tôi tự hiểu mình ra sao nên cũng không chủ động đi bắt chuyện khiến người ta càng thêm ghét mình.”
Thẩm Thanh Diệp lại hỏi: “Vậy thì, trong những lần anh gặp hắn thì anh cảm thấy hắn là người như thế nào?”
“Cái này...” Mã Lai Tử gãi gãi đầu, giọng không chắc chắn nói: “Hắn... là một người rất lương thiện. Lúc đó hắn tuy đã làm việc trong một nhà máy trở về quê. Nhưng hắn rất tốt bụng, luôn mỉm cười khi nói chuyện với mọi người, vfa không bao giờ coi khinh những người trong thôn. Ồ, đúng rồi!”
Anh ta đột nhiên vỗ tay. Nhạc Lăng Xuyên và Thẩm Thanh Diệp đều sửng sốt, quay sang nhìn qua thì thấy anh ta đang cười toe toét. Anh ta ngượng ngùng nói: “Tôi chợt nhớ vợ của hắn rất đẹp.”
Nhạc Lăng Xuyên nói: “Chỉ có vậy thôi sao?”
“Không phải.” Mã Lai Tử xua xua tay: “Tôi chưa từng cùng hắn giao tiếp.”
Nhạc Lăng Xuyên nhắm mắt lại, cảm thấy bất lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT