“Còn gì kinh ngạc hơn nữa? Các nhân viên kỹ thuật của chúng tôi đã trích xuất được từ mảnh quần áo này ra được ADN của nam.”
Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Thái Lập Dân, không bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào trên mặt hắn ta, và tiếp tục nói với giọng điệu thoải mái, tự tin:
“Ông có biết ADN là gì không? Nó cũng giống như dấu vân tay vậy, không thể bị giả mạo và nó là duy nhất, chỉ thuộc về bản thân một người đó thôi.”
Nhạc Lăng Xuyên lấy túi hồ sơ bên cạnh và cầm trên tay: “Chúng tôi đã trích xuất và so sánh ADN của ông với ADN tìm được trên mảnh quần áo đó, và kết quả là trùng khớp với nhau. Đây là kết quả xét nghiệm. Ông có muốn xem qua không?”
Thái Lập Dân có chút suy sụp, khuôn mặt không nhịn được mà run rẩy, anh ta cắn chặt hàm răng đang phát run của mình, nhưng vẫn cố gắng chống cự: “Tôi không biết… đồng chí cảnh sát, tôi thật sự không biết… Tôi không biết gì cả…”
Nhạc Lăng Xuyên cười cười, ném túi hồ sơ sang một bên rồi nói: “Dù ông không muốn nói cũng không sao. Dù sao thì chứng cứ cũng đã có rồi. Còn về lời khai của ông, nếu có thì càng tốt, còn không thì cũng không ảnh hưởng nhiều đến bản án.”
Anh nhìn ông ta, cười nói: “Dưới tình huống của ông, cho dù không bị tử hình, thì cũng phải ở trong đó đến hết đời. Nếu không muốn nói thì ông cứ giữ trong lòng đi, dù sao thì chúng tôi cũng không quan tâm lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT