Chu Khải Minh và mọi người cũng vội vàng chạy đến, vây quanh hai người, thấy vậy thì họ có chút không biết nên làm gì. Tiểu Trịnh liền đưa đến một cái xẻng nhỏ: 
“Dùng cái này đi!”
Thẩm Thanh Diệp liền giờ tay nhận lấy, mọi người đều đang vây quanh háo hức nhìn cô, mặc dù biết khả năng tìm thấy rất thấp nhưng họ vẫn tràn đầy hy vọng. Từng lớp đất từng chút từng chút được gạt qua một bên, và một cái hố chừng năm centimet được đào ra, phía bên dưới cũng xuất hiện thêm một cái hố nhỏ. Không biết có phải là ảo giác của cô hay không, Thẩm Thanh Diệp cảm thấy giọng nói phía bên dưới có vẻ lớn hơn một chút:
[“A, a, a tôi nghe thấy rồi, có người đang đào, chính là nơi này…chính là nơi này, nhanh lên, mau mau mang tôi ra ngoài!”]
Môi Thẩm Thanh Diệp mím chặt lặt, động tác không ngừng lại, tiếp tục đào. Vi Chính Nghĩa nhìn theo không nhịn được mà nói:
”Tiểu Thẩm, hay là để tôi làm…”
Anh ta còn chưa kịp nói dứt lời, bên tai chợt vang lên một âm thanh của sự va chạm giữa xẻng và thứ gì đó, mọi người đều khựng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play