Lục Anh đến tiểu viện nhiều lần rồi, lần này cũng không cần Trần Trúc giúp, tự mình đi lấy ghế ra.
Hà Tự Phi thì xách bếp lò, ghế thấp nhỏ mọi người ngồi vây quanh lò, tiện thể sưởi ấm.
Trần Trúc thì nấu nước nóng cho mọi người rửa tay, sau đó lại bưng tới một bát canh nóng.
Đầu xuân trời tối sớm, hơn nữa hôm nay là ngày mười bốn âm lịch, trăng tròn treo cao trên bầu trời. Năm cậu học trò vây quanh bếp lò trò chuyện đêm khuya, cũng có một loại thú vị khác biệt.
“Haiz,” một thiếu niên nãy giờ không lên tiếng thở dài, “Nghe các huynh nói chuyện, cảm giác ai cũng có thể đậu cả. Ta... ta có hai câu hỏi mặc nghĩa thật sự nghĩ không ra, cuối cùng đành để trống.”
Một thiếu niên khác an ủi: “Huyện thí cuối cùng vẫn xét toàn bài mặc nghĩa nhiều thế bỏ hai câu chắc không ảnh hưởng toàn cục đâu.”
Lục Anh nói: “Đúng vậy, không ảnh hưởng mấy đâu. Các huynh không biết đấy ở phòng thi của ta, có một ông cụ lớn tuổi, đến ngày thứ năm thì vì kiệt sức mà ngất xỉu, khiến cả dãy thí sinh chung phòng cũng bị cắt giấy nộp bài giữa chừng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT