Bọn trẻ bị bắt đi, một thời gian ngắn không có chuyển biến tốt, bọn buôn người căn bản sẽ không đối xử tử tế với chúng. Rất nhiều đứa trẻ trên người đều bị lở loét, hơn nữa không ít đứa còn bị... làm nhục.
Vì liên quan đến chỗ kín, lại thêm giới tính là ca nhi, nha môn mời một bà lão biết chữa bệnh hoa liễu đến khám cho bọn trẻ. Nhưng bà lão tuổi đã cao, lại thêm đám trẻ đều sợ hãi, khi khám bệnh, xem vết thương, bôi thuốc thì liên tục vùng vẫy, khiến bà không đủ sức, nha dịch đành phải mời thêm một ca nhi đến chăm sóc bọn trẻ.
Trần Trúc khoảng thời gian đó ăn ở luôn trong nha môn, dưới sự chỉ dẫn của bà lão thì sắc thuốc, giã thuốc, nghiền thuốc, rồi dùng băng gạc băng bó cho bọn trẻ. Có đứa mỗi ngày thay một lần, có đứa hai ngày thay một lần.
Mỗi đứa trẻ bệnh tình nặng nhẹ khác nhau, có đứa còn phải uống thuốc, đều phải sắc riêng từng thang.
Bà lão thấy Trần Trúc không vì bệnh tình của bọn trẻ mà tỏ ra khó chịu, ngược lại còn rất xót xa. Hơn nữa, với mỗi thang thuốc cậu đều cẩn thận kiểm tra nhiều lần để không xảy ra chút sai sót nào.
Trần Trúc không phải người có trí nhớ tốt, nhưng cậu có thể làm được việc lặp đi lặp lại mà không qua loa.
Bà lão rất thích tính cách ấy của cậu những lúc rảnh rỗi thường trò chuyện, hỏi cậu là người ở đâu, trong nhà có bao nhiêu anh chị em... Trần Trúc cũng không giấu giếm gì quá khứ của mình, kể từ lúc bị bán làm thông phòng đến khi được thiếu gia cứu, rồi đến chuyện cậu thích một tiểu nhị sắc thuốc. Ngoài việc giấu tên tuổi của đại gia, còn lại đều kể ra hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play