Nếu chuyện liên quan đến thiếu gia, hắn tuyệt đối không thể làm ngơ.
Bên kia, Chu Lan Nhất và Lý quản gia đã dọa cho Trần phụ gần như vỡ gan thì lúc này, Dư Chẩm Miêu với vẻ mặt nghiêm túc khí chất uy nghi không giận mà tự phát ra áp lực cũng đi tới.
Dư Chẩm Miêu vừa mở miệng đã hỏi: “Ông định tống tiền Hà công tử người đứng đầu huyện thí sao?”
Trần phụ lập tức ướt sũng dưới chân phần dưới ống quần nhỏ tí tách rõ ràng là bị... dọa tiểu ra quần.
Ông ta “bịch” một tiếng quỳ rạp tại chỗ, run rẩy cầu xin: “Tiểu dân bị oan! Trần Trúc đúng là do tiểu dân bán đi về sau nó muốn thế nào thì không liên quan gì tới tiểu dân nữa! Tiểu dân không dám có ý nghĩ bậy bạ!”
Bên này ồn ào như vậy nha dịch canh gác nhanh chóng chạy tới.
Chưa kịp mở miệng tra hỏi, Dư Chẩm Miêu đã lên tiếng trước: “Nể tình ông mới chỉ có ý định, Hà công tử của chúng ta tạm thời không truy cứu. Nhưng nếu còn có lần sau nửa đời sau ông đừng hòng thấy mặt trời nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT