Cao Thành An rửa mặt xong, thấy Hà Tự Phi đã thu dọn xong rương sách, liền kiểm tra qua một lượt. Khi phát hiện mọi thứ cần mang theo đều đã sẵn sàng, lại được sắp xếp rất gọn gàng, hắn càng có thiện cảm với người biểu đệ này.  
Dù xuất thân từ nông thôn, nhưng Hà Tự Phi không hề thô kệch, trái lại còn nhanh nhẹn và tinh ý, là một đứa trẻ thông minh. So với Trần Trúc, người luôn dè dặt và nói chuyện nhỏ nhẹ, Cao Thành An thích sự hoạt bát, dứt khoát của Hà Tự Phi hơn.  
Hắn nghĩ, nếu biểu đệ cứ giữ được sự lanh lợi này, có lẽ có thể để y ở lại lâu dài, làm thư đồng cho mình. Về phía mẫu thân, hắn cũng có đủ lý do để thuyết phục bà. Dù gì Hà Tự Phi cũng là người dễ chịu, làm việc chu đáo mà không hề quá mức thân cận, cũng không dựa vào quan hệ với nãi nãi để yêu cầu hắn phải quan tâm nhiều hơn. Tìm được một thư đồng như vậy trong số người thân, thực sự không tệ chút nào.  
Hà Tự Phi không biết Cao Thành An đang nghĩ gì. Hắn trước giờ luôn làm việc nghiêm túc, thấy Cao Thành An đã chuẩn bị xong liền chủ động cõng rương sách, đưa hắn đến học đường.  
Đi cùng bọn họ đương nhiên là Trần Vân Thượng và Trần Trúc, người cũng đang cõng rương sách. Nhìn Trần Trúc, Hà Tự Phi lập tức nhớ đến lời hắn nói hôm qua—sẽ không cao nổi!
Hà Tự Phi nghĩ đến điều kiện của những đứa trẻ thời sau—giấc ngủ đầy đủ, dinh dưỡng cân đối, rèn luyện thể chất.  
Còn hiện tại, hắn chỉ đáp ứng được điều đầu tiên, còn hai điều sau vẫn chưa đạt được. Hà Tự Phi cảm thấy mình cần phải nhanh chóng rèn luyện cơ thể, kiếm chút tiền mua thịt ăn.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play