Hắn vốn là người luôn tìm cách tối đa hóa lợi nhuận, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện vội vàng kiếm một món lời lớn ngay lập tức. Trước đây, trên người hắn chỉ có chút tiền dành dụm của ông bà, tất nhiên không dám phung phí để mua những loại gỗ quý hiếm. Vì vậy, hắn cũng không thấy tiếc nuối.
Chưởng quầy đã thẳng thắn và chân thành như vậy, Hà Tự Phi cũng không vòng vo mà trực tiếp đưa ra điều kiện của mình.
“Chưởng quầy, trưởng bối trong nhà ta vốn đã từ lâu không còn làm nghề này, lần này... vì cần tiền gấp mới quay lại. Mười hai bức điêu khắc con giáp này, mong ngài ra giá giúp. Còn bức khắc sóc dở dang mà ngài đã xem trước đó, coi như tặng thêm. Ngài thấy sao?”
Chưởng quầy nhìn ánh mắt của Hà Tự Phi, trong đó có phần mơ hồ, như thể không hiểu hết những lời cảm thán khi nãy, nhưng lại rất chân thành, nói chuyện rõ ràng, không chút lưỡng lự. Ở tuổi này mà đã có thể tự quyết định tặng thêm một bức điêu khắc cho cửa hàng, chắc chắn là nhờ sự dạy dỗ của trưởng bối trong nhà.
Hơn nữa, những lời này hẳn phải do một người từng trải, đã từng làm ăn lớn, mới có thể dạy cho hắn được như vậy.
Chưởng quầy không khỏi nảy sinh sự kính trọng đối với vị ‘trưởng bối’ kia.
Dù trong lòng rất muốn gặp người đó, nhưng ông hiểu rõ trong buôn bán chỉ nên nói chuyện làm ăn, bèn đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT