Lần trước lên huyện thành tham gia phủ thí, Cao Thành An cũng từng trọ ở Duyệt Lai khách điếm, nên hắn hiểu rõ đẳng cấp của nơi này. Hắn càng biết rằng phòng “Thượng Nhất” mỗi ngày ít nhất cũng tốn gần một lượng bạc.  
Phải biết rằng, cả tiểu viện nơi họ đang thuê, giá một năm cũng chỉ có 18 lượng bạc mà thôi.  
Bản năng của Cao Thành An khiến hắn muốn khuyên Hà Tự Phi chỉ cần thuê phòng hạng thấp hơn là đủ. Trần Trúc hoàn toàn có thể ngủ dưới đất, không cần phải tiêu tốn quá nhiều tiền bạc như vậy.  
Nhưng nghĩ đến chuyện ngày hôm qua, khi Trần Vân Thượng mở miệng liền đòi 50 lượng bạc, mà bản thân hắn với tư cách là bạn tốt của Trần Vân Thượng lại không có tư cách lên tiếng.  
Nếu hắn muốn khuyên Hà Tự Phi không nên hoang phí, thì đáng lẽ phải nhắc nhở Trần Vân Thượng từ hôm qua, đừng đòi một cái giá trên trời như vậy. Số bạc đó đủ để mua hai ca nhi rồi.  
Tương đương với việc Hà Tự Phi đã tiêu trắng hơn 20 lượng bạc một số tiền thậm chí còn nhiều hơn cả thu nhập một năm vất vả của nhà nghèo.  
Chỉ là, nói cho cùng, Cao Thành An vẫn không dám đắc tội với Trần Vân Thượng.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play