Theo bóng một chút bị đá văng lên, hai đội đỏ và vàng nhanh chóng tản ra, ai nấy đều cố gắng không để đối phương đưa bóng vào lưới của đội mình.  
Hà Tự Phi còn nhỏ tuổi, sức không bằng mấy thanh niên lớn hơn, nhưng bù lại hắn nhanh nhẹn, phản xạ tốt. Không ngờ, bàn thắng đầu tiên lại do hắn ghi được.  
Đội của hắn còn chưa kịp reo hò thì đám cô nương và đám trẻ con đứng xem trên sườn núi đã ồn ào cả lên.  
Thẩm Cần Ích nhìn Hà Tự Phi với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, trong lòng thầm hạ quyết tâm phải chơi thật tốt để được các cô nương cổ vũ.  
Thế nhưng, suốt cả trận đấu, mọi người lần lượt tháo khăn buộc trán, đai lưng, dây tay, riêng Thẩm Cần Ích chẳng ghi được điểm nào.  
Trên đường về, hắn tức tối vỗ vai Hà Tự Phi:  
“Vừa rồi nhường ta một trái thì chết sao? Quả cuối cùng ta suýt nữa đã đá vào rồi!”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play