Cố Hồng Ảnh muốn nói lại thôi, do dự mãi, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hạ giọng hỏi:
“Đồ Đồ, mình có vấn đề gì sao? Cậu cứ nhìn mình chằm chằm như thế, khiến mình nổi hết da gà rồi đây.”
Sau tiết học thực chiến buổi sáng, buổi chiều là tiết lý thuyết, học kỳ đầu năm nhất sẽ học những kiến thức cơ bản như địa hình, sông núi, thực vật trong thế giới bên trong, thầy giáo đứng giảng trên bục, bọn họ ngồi dưới hí hoáy ghi chép.
Cố Hồng Ảnh dạo này rất nhạy cảm với ánh nhìn, khi ghi chép, cậu luôn cảm thấy có ai đó đang nhìn mình chăm chú. Mỗi lần ngẩng đầu lên là bắt gặp ánh mắt trầm ngâm của Ngu Đồ — mà đây không phải lần đầu.
Cố Hồng Ảnh có một cảm giác, từ sau Tết, ánh mắt mà Ngu Đồ nhìn cậu… kỳ kỳ sao ấy. Ừm… nếu phải miêu tả thì không giống ánh nhìn của người bình thường cho lắm.
Ngu Đồ lắc đầu: “Không có gì đâu, cậu cứ coi như mình đang ngẩn người thôi.”
“Đồ Đồ, lý do này thật sự không có sức thuyết phục.” ngồi bên trái Ngu Đồ, Hách Chi Chi dựng đứng quyển sổ ghi chép che nửa khuôn mặt, khẽ nói “Ánh mắt cậu nhìn Cố Hồng Ảnh, nói hơi quá thì… như thể cậu muốn mổ xẻ cậu ấy ra ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT