Để phòng những tình huống bất ngờ như Niên Thú đặc biệt xuất hiện, Ngu Đồ không để trà quán đóng cửa. Hắn phân tách một phần ý thức, dùng thân phận Bất Dạ Hầu để canh giữ trong trà quán.
Suốt nửa năm nay, ngoại trừ những lần kết duyên, hắn vẫn luôn vùi đầu học hành quên ăn quên ngủ. Hiếm hoi mới có dịp đón giao thừa, Ngu Đồ quyết định tự thưởng cho mình một kỳ nghỉ, tạm thời rút khỏi biển sách cổ chất chồng.
Khi không đọc sách, ở lại trong trà quán lại càng buồn chán. Ngu Đồ tự tay chế biến một mẻ trà mới, nhưng sau khi hoàn thành, thời gian vẫn còn dư dả. Hắn lại bắt đầu ngắm nghía tấm bình phong lớn nhất trong tiệm.
Chưa kịp suy đoán được gì, thì đã nghe thấy tiếng gõ cửa. Hắn quay đầu lại — người vừa chia tay mới mấy tiếng trước, giờ đây lại xuất hiện ngay trước mặt hắn trong bộ dạng vô cùng nhếch nhác, không ai khác chính là Cố Hồng Ảnh.
Cơn gió lạnh ngoài cửa ùa vào theo từng tiếng gõ, trong khoảnh khắc Cố Hồng Ảnh còn ngơ ngác chưa kịp phản ứng, những tua rua bên khuỷu tay và đầu gối cậu bị gió cuốn phấp phới, tạo nên một phong cách thời thượng kiểu… vừa bị cướp xong.
Ngu Đồ vẫn nhớ lúc này mình đang đóng vai Bất Dạ Hầu, không thể để lộ cảm xúc quá rõ ràng, nên chỉ mỉm cười nhẹ, gọi một tiếng: “Cố Hồng Ảnh.”
So với phản ứng của Cố Hồng Ảnh, con mèo đen trong lòng cậu còn nhanh hơn một bước. Nó dùng chân đạp lên ngực Cố Hồng Ảnh, nhẹ nhàng nhảy xuống đất. Đi được mấy bước, nó ngồi xổm trước mặt Ngu Đồ, tiếng "meo meo" vang lên nghe tủi thân đến thảm thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT