Nhìn khuôn mặt tái nhợt của Kiểu Nguyệt trong mảnh ký ức cùng bát thuốc trong tay cô, Đế Trường Khanh và Bất Dạ Hầu đều biết rõ trong bát thuốc kia rốt cuộc đã bị bỏ thêm thứ gì.
Có lẽ, chính từ bát thuốc tưởng như bình thường ấy, mọi bất hạnh đã bắt đầu.
Kiểu Nguyệt mỗi ngày đều đích thân mang thuốc đến cho Kiểu Thành, uống suốt một tháng ròng. Kiểu Thành khỏi bệnh, nhưng sắc trắng bệch kia chưa từng một lần rời khỏi khuôn mặt.
Kiểu Nguyệt không còn tiếp tục mở rộng đế chế thương nghiệp của mình, trong khi dừng lại ở đó, cô bắt đầu đưa Kiểu Thành theo bên mình để dạy dỗ tỉ mỉ, ngày qua ngày, năm nối năm.
Giao nhân vốn là linh vật do trời đất sinh ra, có lẽ vì Kiểu Thành là đứa trẻ mang huyết thống lai giữa giao nhân và con người, nên học cái gì cũng rất nhanh, và theo thời gian, dần dần từ bỏ sự ngạo mạn từng có.
Kiểu Nguyệt đã dạy suốt hai mươi năm.
Năm Kiểu Thành hai mươi tám tuổi, Kiểu Nguyệt chuẩn bị rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT