Những mảnh gương mờ xám dưới ánh mắt của Ngu Đồ dần dần nhuốm một lớp tro tàn nhàn nhạt, như sắc màu của vùng đất không ánh sáng. Trong sự yên lặng tuyệt đối, những mảnh vỡ màu xám ấy phong hóa rồi tan biến, như thể chưa từng tồn tại.
Cánh cửa phòng họp 【Kỳ Lân】 chậm rãi mở ra hai bên, một loại âm thanh cổ xưa từ bên ngoài vọng vào, giống như tiếng tù và bi ai. Ngu Đồ bước ra khỏi cửa, đó không phải là ảo giác của hắn, thật sự có âm thanh đang vang vọng trong tòa nhà này.
Lúc hắn đến đây, tòa nhà này chỉ có mỗi mình hắn. Bây giờ cũng chỉ còn mình hắn. Tiền bối Đế Thính dặn hắn đi tìm Giang cục trưởng, nhưng hắn không biết nên bắt đầu từ đâu.
Đúng lúc đang mơ hồ, hắn nghe thấy tiếng bước chân dồn dập, từ dưới vọng lên trên, rất nhanh đã tiếp cận đến vị trí của hắn.
Thứ xuất hiện trước cả người là mùi thuốc sát trùng hòa lẫn với khói súng chưa tan hết, lờ mờ còn có chút mùi máu. Giang Giáng xuất hiện ở cuối cầu thang.
Lần cuối hắn gặp cô, trên mặt cô có vết thương, cánh tay phải còn băng vải, bộ đồ tác chiến đen đầy bụi bặm. Lần này trông cô không chật vật như trước, nhưng trong sự nghiêm nghị lại toát lên vẻ mệt mỏi có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
“Giang cục trưởng, tiền bối [Kính] có lời nhờ tôi chuyển lại cho cô.” Ngu Đồ nhìn cô, khẽ nói: “Khi sương mù bao phủ, hãy gõ cửa nội tâm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play