Bất Dạ Hầu xưa nay luôn thể hiện sự mạnh mẽ tuyệt đối, tựa như không gì không làm được, đây là lần đầu tiên Cố Hồng Ảnh thấy tiền bối bị thương.
Vết vằn đỏ rực vươn cao như lưỡi dao sắc bén, rạch nát lòng bàn tay của Bất Dạ Hầu.
Bất Dạ Hầu gần như dùng sức mạnh thuần túy để giật hết những vết vằn đỏ trên chiếc mặt nạ, tay còn lại đang giữ lấy vai Cố Hồng Ảnh cũng rút về, tháo xuống chiếc mặt nạ trắng đã loang lổ chỉ còn trơ trọi vài mảng, không còn chiếc kính độc nhãn với sợi xích bạc luôn lủng lẳng như mọi khi, Cố Hồng Ảnh có thể nhìn thấy rõ biểu cảm của y—một thoáng đau đớn khẽ vụt qua.
Biểu cảm đó thường chỉ xuất hiện trên gương mặt của người bình thường, khiến Bất Dạ Hầu dường như trở nên gần gũi hơn, tựa như vị thần cao cao tại thượng trên đàn tế bỗng mang theo cảm xúc thuộc về con người.
Có lẽ vì giọt máu bắn vào mắt mình, Cố Hồng Ảnh chợt cảm thấy bản thân không còn nôn nóng như trước nữa. Từ sau buổi đấu giá, trong lòng cậu vẫn luôn có một âm thanh vô hình không ngừng thúc giục, mà giờ phút này, nó đột nhiên im bặt, như thể đã rút lui, lặng lẽ ẩn mình.
Vết vằn đỏ trong tay phải của Bất Dạ Hầu giãy giụa dữ dội, khiến máu tươi chảy đầm đìa. Vết vằn ấy dần ngưng tụ thành hình dạng một con hồ ly nhỏ đang gào thét cắn xé, chỉ là lần này, phần lông trắng trên tai hồ ly cũng biến thành màu đỏ.
Máu nhỏ giọt xuống đất, không tanh nồng mà phảng phất mùi hương thảo mộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT