Câu nói “an tâm về nhà dưỡng thai” lọt vào tai Thang Khánh Hùng còn đáng sợ hơn bất cứ lời nào trên thế gian này. Anh ta run rẩy môi, vẫn cố níu giữ chút tôn nghiêm cuối cùng của mình. Bị nỗi sợ hãi và cơn giận dữ thay nhau giày vò, anh ta thậm chí còn quên mất một chuyện rất quan trọng ——
Từ lúc bước vào cửa, anh ta chưa từng tự giới thiệu, nhưng Bất Dạ Hầu lại gọi chính xác tên anh ta.
“Tôi không thể nào sinh ra hai con quái vật này…” Thang Khánh Hùng lẩm bẩm, “Nếu cái gọi là ‘đeo vào tốt cho con cháu’ mà ra loại con cháu này, thì tôi thà không có còn hơn…”
“Thứ lỗi cho ta nói thẳng, ta thật sự không hiểu nổi cách nghĩ của ngươi.” Dưới ánh sáng dịu nhẹ, vẻ mặt Bất Dạ Hầu lộ ra chút nghi hoặc chân thành, “Nam nữ ở bên nhau, nhiều người sẽ lo lắng con cái không cùng huyết thống, nhưng nếu là đứa trẻ do chính bản thân sinh ra, chẳng phải càng yên tâm hơn sao? Đó chẳng phải là chuyện tốt à?”
Thang Khánh Hùng nghẹn lời, ngàn vạn lời nơi cổ họng cũng không biết làm sao để giải thích cho chủ tiệm cửa hàng trước mặt – kẻ rõ ràng không phải người, cách tư duy cũng lệch nhịp với loài người – hiểu được sự vi tế trong đó.
“Phụ nữ sinh con là lẽ đương nhiên.” Cuối cùng anh ta chỉ có thể khô khốc thốt ra một câu, “Đàn ông sinh con thì quá hoang đường, trái với quy luật, cũng trái với đạo đức.”
Bất Dạ Hầu đứng không xa phía trước dường như cố chấp với vấn đề này: “Pháp luật loài người không hề cấm đàn ông sinh con, trên mạng cũng chẳng có tin tức nào lên án chuyện đàn ông sinh con cả. Ngươi chưa từng sinh, sao biết có hoang đường hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play