Từ ba ngày trước, Tống Đồ và Liễu Gia ngày nào cũng nơm nớp lo sợ đến điểm danh, ngày nào Ngu Đồ mở cửa cũng thấy hai gương mặt trông vừa nghiêm túc vừa hơi ngớ ngẩn hiện ra trước mắt.
Ngu Đồ: “…”
Mỗi ngày đều có một cơn thôi thúc đóng sầm cửa mạnh hơn ngày hôm trước — loại hình tra tấn này bao giờ mới kết thúc đây!
Tâm trạng của hắn, Tống Đồ và Liễu Gia hoàn toàn không biết. Hai người sau mỗi buổi “lên lớp” đều quay về với vẻ mặt sầu muộn đến mất ngủ — chẳng ai biết tiền bối Bất Dạ Hầu sau khi tỉnh lại đã hiểu bao nhiêu về thế giới loài người trong suốt một năm nay. Tuy đã giảng giải liên tiếp ba ngày, nhưng cũng không thể đảm bảo tiền bối đã nghe hiểu hết.
Trên xe lúc trở về sau ngày thứ ba, Liễu Gia lái xe, Tống Đồ ngồi ghế phụ, tranh thủ lúc đèn đỏ, hai người nhìn nhau, đều thấy vẻ u sầu hiện rõ trên mặt đối phương.
Tống Đồ vốn dĩ theo guồng quay công việc đến mức chẳng còn bận tâm đến hình tượng, trông giống một ông chú xuống sắc, nhưng nay vì phải đến tận cửa giảng giải cho Bất Dạ Hầu tiền bối, đã chỉnh trang lại dung mạo, ăn mặc khá chỉnh tề — nhưng dường như lại hơi lố quá đà — mỗi lần Liễu Gia nhìn anh, lại có ảo giác bên cạnh là một nhân viên bảo hiểm của thế giới bên ngoài.
Làm đồng nghiệp bao nhiêu năm, chỉ cần một ánh mắt, Tống Đồ đã hiểu Liễu Gia đang im lặng khinh bỉ điều gì. Anh phản bác: “Cậu nghĩ cậu hơn tôi được bao nhiêu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play