Ngu Đồ nhìn cánh cửa gần ngay trước mắt nhưng lại không thể rời đi, rồi quay đầu nhìn về phía bệ lầu tầng hai. Hắn dường như chạm phải ánh mắt của những học sinh đang đứng trên đó, trong khoảnh khắc ấy, Ngu Đồ thoáng nghĩ rằng bọn họ sẽ từ bệ tầng hai lao xuống, xé xác hắn ra thành từng mảnh, giống như cảnh tượng hắn từng chứng kiến trong quá khứ – máu loang đỏ thành từng mảng lớn dưới cầu thang dẫn lên sân thượng tầng bốn.
Nhưng họ không làm gì cả.
Họ chỉ lặng lẽ đứng yên ở đó. Có lẽ vì chưa kịp nhận ra cây trà nhỏ bé giống như một nhánh cỏ kia là người sống, hoặc có thể là vì bị một thế lực nào đó trói buộc… Tóm lại, họ không hề động thủ.
Ngu Đồ nhìn chằm chằm vào đám học sinh một lúc, rồi từ hình thái cây trà nhỏ trở lại hình người.
Tự vấn bản tâm, nên hành xử ra sao?
Ngu Đồ lại bước lên cầu thang.
Trong hành lang cầu thang vẫn treo tấm bảng vinh danh to tướng, nền lam với từng bức ảnh xếp thẳng tắp. Nụ cười của mỗi người trong ảnh đều được đo đạc chính xác, hoàn mỹ như thể được vẽ bằng thước kẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play