Khoảnh khắc được truyền tống ra khỏi Mê Thành Robot, lớp ngăn cách mơ hồ giữa bản thể và áo choàng liền tan biến, ý thức trong áo choàng lập tức tiếp nhận toàn bộ ký ức vừa trải qua.
Bản thể thì có thể trốn sau lưng áo choàng để giả chết, còn áo choàng… không trốn được, cũng không lười được.
Ngu Đồ: QAQ
Hắn thật sự quá khổ mà!
Ngu Đồ nhắm tịt mắt lại, dập đầu cái “bộp” lên lưng áo choàng, giả vờ chết luôn, dùng áo choàng đối mặt với đám người kia, hắn cảm thấy ít nhất cũng vững tâm hơn bản thể một chút.
Hắn nghe thấy giọng của tộc trưởng: “Tiểu Đồ.”
Ngu Đồ hé hé mắt một khe nhỏ, liếc thấy tộc trưởng chẳng biết từ lúc nào đã đứng gần ngay trước mặt, sắc mặt âm trầm như muốn ăn thịt người. Rõ ràng là dấu hiệu sắp nổi giận trông rất đáng sợ, nhưng Ngu Đồ lại nhớ đến trong Thiên Địa Kiến Mộc, một góc hồn thể mờ nhạt vĩnh viễn không thể quay về của Đế Ốc… Hắn khe khẽ gọi một tiếng: “Tộc trưởng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play